Sau 5 năm, cuối cùng tôi cũng đợi được tới lúc con lớn để ly hôn với chồng. Ngày tôi xách hành lý rời khỏi nhà, tôi muốn ốm con chào tạm biệt nhưng không ngờ con lại đẩy tôi ra và nói với vẻ mặt lãnh đạm.

Tôi và chồng kết hôn được 15 năm, nhưng trong 15 năm nay việc chúng tôi làm nhiều nhất có lẽ là cãi nhau. Đặc biệt là sau khi có con, chi tiêu của gia đình cũng tăng dần lên. Nhưng lương tháng của chúng tôi vẫn giậm chân tại chỗ nên khéo léo lắm mới đủ ăn đủ tiêu, còn khi nào nhà có việc gì như cưới hỏi, ma chay thì kiểu gì cũng phải đi vay đi mượn.

Vốn dĩ chồng tôi định đổi nghề, ban đầu anh nói con còn nhỏ, bố mẹ cần nhiều thời gian ở bên con, còn làm công nhân ở đây giờ giấc không quá căng thẳng, không phải tăng ca, đợi con lớn hơn chút thì anh sẽ chuyển sang công việc khác. Nhưng đã bao năm rồi mà anh vẫn chưa chuyển việc, anh vẫn làm công nhân trong một xí nghiệp nhỏ.

Thấy chồng không có chí tiến thủ như vậy tôi rất chán nản, thậm chí hối hận không hiểu tại sao ngày xưa lại có thể lấy anh được cơ chứ. Vợ chồng tôi cãi vã liên tục, cứ 3 ngày một trận nhỏ, 5 ngày một trận lớn, mỗi lần cãi nhau đều vì vấn đề tiền bạc, rồi dần dần số lần vợ chồng tôi cãi nhau ngày càng nhiều.

Tôi đã hối hận tột cùng vì hoãn ly hôn 5 năm chỉ để chờ con lớn - 1

Vợ chồng tôi cãi nhau ngày càng nhiều, chủ yếu là về vấn đề tiền bạc. (Ảnh minh họa)

Thất vọng về cuộc hôn nhân này, tôi nghĩ tới chuyện ly hôn. Khi đó, tôi và anh đã chung sống được 10 năm rồi. Nhưng nghĩ đến con trai, tôi lại thấy xót con vô cùng. Tôi không nỡ để con mất đi một gia đình êm ấm khi còn nhỏ như vậy được vì sợ con sẽ bị tổn thương, bị bạn bè trêu chọc. Cho nên, tôi đã cố chịu đựng, bàn với chồng đợi thêm 5 năm nữa, khi con tốt nghiệp trung học cơ sở thì tính đến chuyện ly hôn.

Trong 5 năm đó, vợ chồng tôi vẫn ở chung nhà nhưng riêng phòng, cả hai gần như không nói với nhau câu nào khi ở nhà cả. Trong những ngày nghỉ, gia đình người khác đều đi chơi vui vẻ, tươi cười rạng rỡ còn gia đình tôi thì mỗi người cầm một chiếc điện thoại. Tuy nhiên, thỉnh thoảng vợ chồng tôi vẫn cho con đi chơi cùng gia đình bạn bè, họ hàng và những lúc đó chúng tôi đều tỏ ra là một đôi vợ chồng hạnh phúc trước mặt con.

5 năm thoáng cái đã trôi qua, cuối cùng con trai tôi cũng tốt nghiệp trung học cơ sở. Tôi quyết định đệ đơn ly hôn, để lại đứa con cho chồng cũ nuôi dưỡng, còn tôi sẽ đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Trước khi rời khỏi ngôi nhà gắn bó 15 năm, tôi muốn ôm con trai một cái để chào tạm biệt nhưng không ngờ con lại đẩy tôi ra.

Tôi đã hối hận tột cùng vì hoãn ly hôn 5 năm chỉ để chờ con lớn - 2

Trước khi rời khỏi căn nhà gắn bó 15 năm, tôi muốn ôm con chào tạm biệt nhưng không ngờ con lại đẩy tôi ra rồi nói với tôi với vẻ mặt rất lãnh đạm. (Ảnh minh họa)

Thằng bé bình tĩnh nói với tôi với vẻ mặt lãnh đạm:

– Đây vốn dĩ không phải nhà. Người khác có bố có mẹ, con cũng có bố mẹ nhưng bố mẹ con lại coi nhau như kẻ thù. Mẹ đừng tưởng con không biết gì, thời gian qua con cảm nhận được hết, chẳng qua không muốn nói ra thôi.

Đây không phải là ngôi nhà mà con mong muốn, nên đáng lẽ ra mẹ không cần phải đợi tới 5 năm để ly hôn đâu. Căn nhà này chẳng khác gì cái vỏ rỗng cả, con chưa bao giờ có một ngôi nhà trọn vẹn, vì vậy bố và mẹ có ly hôn hay không, ly hôn sớm hay muộn cũng đâu có quan trọng.

Nghe xong những lời con trai nói, tôi bật khóc nức nở. Tôi chợt cảm thấy hối hận. Tôi luôn mong cho con trai một mái ấm trọn vẹn, nghĩ rằng có bố, có mẹ thì tổ ấm này sẽ trọn vẹn nhưng lại quên mất không khí gia đình. Cái tôi gọi là hy sinh vì con hóa ra lại trở thành hại con, đáng nhẽ tôi nên ly hôn từ 5 năm trước thì hơn, có khi như vậy con trai tôi đã không bị tổn thương tới mức này rồi.

Nguồn: https://arttimes.vn/gia-dinh/hoan-ly-hon-de-cho-con-lon-5-nam-sau-nghe-loi-con-trai-noi…

Tâm sự của chồng có vợ đi XKLĐ : “Cho vợ đi nước ngoài là chấp nhận bị cắm sừng thôi”

Xong mọi thủ tục để sang nước ngoài, tôi chết đứng khi nghe chồng nói: “Qua đó gặp ai có điều kiện mà ưng thì cứ “gật đầu” làm tí vốn rồi về em ạ”.

Tính tới giờ, vợ chồng tôi đã cưới nhau được 9 năm. Chúng tôi có với nhau ba đứa con. Quả thật, cuộc sống của hai vợ chồng với mấy đứa con nhỏ làm chúng tôi lao đao. Mặc dù cả hai đều chăm chỉ, chịu thương chịu khó nhưng cuộc sống với trăm khoản phải tiêu đến tiền mà thu nhập có hạn nên hai vợ chồng phải tằn tiện lắm cũng không đủ.

Tôi làm nhân viên văn phòng, ở nhà cũng buôn bán thêm còn chồng tôi đi làm công trình, vất vả lắm mà lương chẳng đáng là bao. Sau bao ngày suy nghĩ, đắn đo, cuối cùng chồng tôi bàn cho tôi đi xuất khẩu lao động để cải thiện kinh tế gia đình. Bản thân tôi không muốn xa chồng, xa con nên tôi bàn hay để chồng tôi đi.

Nhưng khi nghe chồng phân tích, rằng tôi chăm chỉ, chịu thương, chịu khó lại khéo léo, ra nước ngoài chắc chắn sẽ tiết kiệm được tiền hơn anh ấy. Vả lại anh ấy là đàn ông, sợ sang đó một mình, kiếm được đồng nào lại không biết tiết kiệm thì cũng phí hoài. Hơn nữa, công việc của chồng tôi ở nhà đang kiếm được nhiều hơn là việc của tôi nên không lỡ bỏ. Nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, muốn khá lên chẳng còn cách nào khác là phải liều nên tôi chấp nhận.

Cho vợ đi nước ngoài là chấp nhận bị cắm sừng thôi - 1

Nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, muốn khá lên chẳng còn cách nào khác là phải liều nên tôi chấp nhận xa chồng, xa con để đi xuất khẩu lao động nước ngoài (Ảnh minh họa)

Vậy là hai vợ chồng tôi vay mượn một khoản tiền lớn để làm thủ tục đi xuất khẩu lao động. Trước ngày đi, tôi khóc suốt vì nghĩ tới cảnh xa chồng, xa con. Từ trước tới nay, tôi chưa xa những người thân yêu của mình lấy 1 tuần, nghĩ tới 5 năm trời đằng đẵng lòng tôi đau như cắt. Nhưng vì muốn cả nhà có cuộc sống khấm khá hơn nên tôi gạt đi nước mắt, tự nhủ lòng cố gắng làm ăn, dành dụm tiền mang về giúp chồng, con đỡ khổ.

Khó khăn tôi không ngại, vất vả tôi cũng không quản, tôi chỉ mong chồng ở nhà chịu khó chăm lo cho các con, chung thủy với vợ là tôi mừng. Vậy mà trước ngày đi, nằm bên nhau, chồng tôi ôm vợ vào lòng rồi bày kế: “Sang bên đó, làm được bao nhiêu thì làm, còn lại thấy thằng nào nó có điều kiện mà yêu thương mình thì cứ chịu khó chiều nó. Ở tận bên đó chẳng ai biết đâu mà phải xấu hổ em ạ. Về nhà vợ chồng lại như bình thường. Anh cũng không chấp nhặt chuyện đó đâu. Như thế vừa đỡ khổ mà kiếm được nhiều em ạ”.

Cho vợ đi nước ngoài là chấp nhận bị cắm sừng thôi - 2

Tôi chết lặng… Lẽ nào với chồng tôi, tôi chỉ là thứ công cụ kiếm tiền đến mức anh chấp nhận cho tôi qua đó làm vợ hờ của một gã nhà giàu nào đó? (Ảnh minh họa)

Tôi sững sờ khi nghe chồng nói, tôi hỏi anh không ghen hay sao, không thấy nhục hay sao mà đề nghị vợ làm thế thì chồng tôi lại còn cười ầm ĩ bảo tôi ngây thơ. Chồng tôi nói giờ thằng đàn ông nào chấp nhận cho vợ đi làm nước ngoài cũng đều xác định có thể bị cắm sừng cả rồi. Thế thì chẳng thà nói rõ quan điểm với nhau để vợ sang đó tìm mối nào ngon ngon mà cặp, có tiền về với chồng, với con. Chứ còn đã xa vợ bao nhiêu năm mà vợ qua đó chỉ đi làm không thôi thì tiền mang về thấm vào đâu.

Tôi chết lặng… Lẽ nào với chồng tôi, tôi chỉ là thứ công cụ kiếm tiền đến mức anh chấp nhận cho tôi qua đó làm vợ hờ của một gã nhà giàu nào đó? Tôi cố gắng vì chồng, vì con có ích gì khi giá trị của tôi với chồng chỉ như vậy mà thôi?

Theo Thanh Lan (Khám phá)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Previous post Ra мắτ mẹ anh кʜôɴɢ ăn cơm cùng, đêm muộn đi qυɑ nhà bếp tôi ớn lạnh cʜιɑ tay ngay
Next post Sau 5 năm xa cách, đêm đầu tiên gặp lại vợ, tôi giật mình không dám tin vào những gì mình thấy
error: Content is protected !!